Thứ Năm, 19 tháng 4, 2007

"Dân chơi CD 125"

Nhìn những chiếc xe CD 125 màu đen chạy trên đường phố, không ít người nghĩ rằng chủ nhân của nó phải là những người mê tốc độ. Nhưng trong thực tế, nhiều người mê loại xe này chỉ vì thích độ bền và ngoại hình mạnh mẽ của nó. Hơn nữa, đây cũng là loại xe có thể "độ" lại để cho giống phong cách của những chiếc BMW quý hiếm
.  
Vẻ nam tính và bền bỉ của CD 125.

Thấy trên chiếc xe mình yêu thích có dòng chữ CD 125 Benly, anh Phạm Tấn Thanh, 29 tuổi, chủ tiệm sửa xe ở đường Bình Quới, quận Bình Thạnh liền đặt tên ở nhà cho con trai của mình là Benly. Nổi tiếng với tài chuyên "trị bệnh" cho các loại xe CD, anh cho biết đây là loại xe trông rất nam tính, có xuất xứ từ Nhật, dễ sửa chữa nhờ có nhiều phụ tùng thay thế hoặc có thể xài "đồ chế". Căn cứ vào số lượng xe chạy trên đường và được đem đến sửa chữa ở tiệm của anh, có thể ước tính ở TP HCM hiện có khoảng 60-80 chiếc CD, phần lớn là đời năm 1992 và 1993. Về giá xe trên thị trường, anh Thanh cho biết thêm: "Cách đây 7-8 năm, tôi mua một số chiếc loại này ở Vũng Tàu và đem về bán sang tay với giá khoảng một cây rưỡi vàng. Còn hiện nay, xe có giá trung bình từ 18-32 triệu đồng tuỳ chất lượng và năm sản xuất". Là người được vợ thông cảm và ủng hộ khi chơi xe CD, anh Thanh khoe với Cẩm Nang Tiêu Dùng: "Sắp tới, tôi dự định sẽ trình làng một chiếc không đụng hàng với ai vì có tới hai bình xăng con và đầu đèn nhờ mua từ Singapore". Trò chuyện với chúng tôi, chị Lan, vợ của anh thừa nhận thỉnh thoảng cũng có "chạy ké" xe của chồng, dù không mê lắm. Còn đứa con trai 1 tuổi của họ thì rất khoái chí khi được bố chở đi chơi bằng xe CD. Chị nói vui: "Tối nào không được chở đi chơi là cháu cứ đòi và khóc hoài. Biết đâu chừng sau này nó còn ghiền chơi xe hơn cả bố!". Mê xe giả cổ hơn… vợ
Từng bị buộc tội mê xe CD hơn mê vợ là trường hợp của anh Vũ Quyết Thắng, 38 tuổi, ngụ ở Thủ Đức. Anh kể chuyện thật mà như đùa: "Lúc mới cưới vợ, do quá mê mày mò tháo ráp xe nên có lần vợ tôi cằn nhằn đòi giăng mùng cho tôi ngủ chung với xe. Còn bây giờ thì tình hình đã không còn căng thẳng như trước, vì đi đâu chơi xa tôi hay rủ vợ theo cùng". Đặc biệt, khi nhắc đến đứa con trai của mình, anh nhận xét: "Tôi thấy cháu cũng tuổi, nhưng cháu đã ngồi xe với ba mẹ đi du lịch ở Nha Trang, Đà Lạt…". Giải thích về nguyên nhân mê chơi xe CD, anh Thắng cho biết: "Loại xe này có dáng cổ điển, giá cả tương đối dễ chơi và không "giở chứng" giữa đường như Vespa. Hơn thế nữa, vì được mệnh danh là "nồi đồng cối đá" nên đối với những chiếc xe còn "ngon" thì người chơi có thể đi du lịch xa, thậm chí làm một chuyến xuyên Việt nếu thích. Bằng chứng là có nhiều lần tôi đã chạy từ TP HCM đi Bình Định, Pleiku, Đà Nẵng, Huế… mà không gặp sự cố gì". Cũng theo lời anh Thắng, chiếc CD đời 1979 anh sử dụng khoảng 9 năm nay hiện có giá hơn 50 triệu đồng nhờ được thay toàn đồ xịn. Cứ thấy món đồ nào đẹp hơn, tốt hơn và bảo đảm an toàn giao thông là anh mua về thay ngay. Còn về bề ngoài của xe, anh không thích xi bóng loáng như một số chiếc khác vì cho rằng sẽ "mất nét". Trong tương lai, anh ao ước: "Chơi xe cũng là một thú vui lành mạnh nếu không đua xe, lạng lách, nẹt pô… Phải chi ở trung tâm thành phố có một nơi rộng rãi cho phép đậu xe thoải mái để nhiều người, trong đó có du khách nước ngoài đến chiêm ngưỡng xe thì… sướng biết mấy!". Phải lòng "hoàng tử đen"
 
Phụ nữ cũng mê CD 125.
"Lần đầu tiên ngắm những chiếc xe màu đen này, em đã thấy hay hay. Hơn nữa, trong những chuyến đi chơi xa, em cảm thấy mạnh mẽ hơn trước những khó khăn, thử thách chứ không còn yếu đuối như lúc ở nhà". Trần Nguyễn Tuyết Trinh, 24 tuổi, nhân viên thu ngân tại một khách sạn ở TP HCM đã vui vẻ cho biết như thế. Chỉ mới chơi xe khoảng 8 tháng nay, Trinh tâm sự: "Em mua chiếc CD đời 1978 này với giá 10 triệu đồng và sau đó tốn thêm khoảng 7 triệu để làm mới lại. Vì muốn nhìn đỡ "ngầu" hơn, em đã nhờ thợ thiết kế yên xe nhỏ lại để phù hợp với trọng lượng của em. Lúc mới đem xe về nhà, vì sợ bị gia đình rầy la nên em nói đó là xe của bạn cho mượn và sau đó là… xe của bạn bán lại giá rẻ. Mãi về sau này, khi gia đình đã hiểu và thông cảm thì em mới dám nói thiệt đó là xe mua". Theo Trinh, với nhịp sống năng động ngày nay, người con gái cũng cần phải được đối xử công bằng như… con trai. Dù là người nữ duy nhất trong nhóm chơi xe, nhưng Trinh thật sự thích các anh xem mình như là một thành viên bình thường. Vì đã lỡ mê loại xe này nên Trinh vẫn phải chịu đựng lời ra tiếng vào: nào là con gái ai mà đi xe này, con gái mà đi xe này chắc "quậy" dữ lắm. Ngoài ra, còn một điều khó khăn nữa là do không rành về máy móc nên nhiều khi bị xe "hành", Trinh phải nhờ mấy anh trong nhóm đến giúp. Khi được hỏi về ý định đổi xe, Trinh thành thật nói: "So với những chiếc xe của mấy anh trong nhóm thì chiếc của em chỉ ở mức tàm tạm thôi. Vả lại, xe người ta đi 5 số trước, còn xe em đi 1 số trước 4 số sau nên phải chịu khó móc số lên, có lúc bị vọp bẻ cứng cả chân. Nhiều khi em cũng muốn tìm mua một chiếc khác chạy ngon hơn, nhưng lại phân vân vì chưa nỡ rời xa nó. Một vài người bạn nói đùa chắc em có số "sát xe" vì chăm sóc xe thì ít, mà đi xe thì nhiều. Vừa rồi, em đã xin bố mẹ đi Đà Lạt cùng 3 người bạn. Tuy xe không "ăn vạ" giữa đường, nhưng khi về đến nhà thì xe bị chảy xăng nhiều quá. Vì muốn tự lập nên em đã thử tháo pô và bình xăng lớn ra để sửa chữa, nhưng cuối cùng đã lỡ làm gãy chỗ mối hàn. Thiết nghĩ, đấy vẫn là điểm yếu của phụ nữ có sở thích chơi xe như em". "Già làng" có số… chơi xe Anh Đoàn Văn Định, 45 tuổi, nhà ở đường Hoàng Văn Thụ, quận Tân Bình là một trong những người lớn tuổi và chơi xe CD lâu năm nhất trong nhóm. Hơn nữa, anh cũng có một thành tích đáng nể: từng sử dụng hơn 20 chiếc xe loại này, tuy bây giờ chỉ còn sở hữu một chiếc duy nhất đời năm 1992 trị giá khoảng 35 triệu đồng. Dù hiện là giám đốc một xí nghiệp may tại TP HCM, nhưng anh Định thích được chia sẻ niềm đam mê cùng bạn bè, không phân biệt nghề nghiệp, tuổi tác. Anh Định cho biết: "Tôi mê đi xe CD 125 từ trước năm 1990, bởi độ bền và những đường nét độc đáo của nó. Chiếc xe mà tôi mới nhường lại cho anh em trong nhóm gần đây nhất chính là chiếc có hai cái bửng, được sản xuất vào năm 1997. Đối với tôi, chơi xe không phải để đua mà là để chiêm ngưỡng vẻ đẹp vốn luôn bền bỉ với thời gian". Trước đây, vì ít thấy ai chơi loại xe này nên anh Định chỉ chơi một mình. Những lúc buồn, anh thường lấy xe ra chở vợ đi dã ngoại hoặc tìm đến những khu du lịch mới. "Bây giờ, khi đã gặp được nhiều người hợp ý và cùng sở thích, tôi cảm thấy vui hơn", anh nói thêm. Hơn nữa, cũng nhờ có sân chơi này mà những thành viên mới gia nhập nhóm có thể dễ dàng trao đổi và tìm hiểu thông tin về giá cả, nơi sửa chữa xe.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

recent comment widesidebar

custom script

recent posts widesidebar

Popular Posts